Đừng để có những phút xấu hổ như người người ăn mày này, đừng đổ cho hoàn cảnh hãy tự trách mình không cố gắng.
Bạn bè có thể cho bạn một bữa ăn nhưng không cưu mang bạn cả đời, cha mẹ cũng không thể chu cấp theo bạn như thời bạn còn là một đứa trẻ. Đừng để có những phút xấu hổ như người người ăn mày này, đừng đổ cho hoàn cảnh hãy tự trách mình không cố gắng.
Một người đàn ông ăn mặc rách rưới đến gần một chiếc xe hiệu Rolls Royce đang dừng ở ngã tư để chờ đèn đỏ, gõ cửa mở lời xin: "Làm ơn cho tôi xin ít tiền! Tôi nhịn đói mấy hôm nay rồi". Bên trong chiếc xe là một chàng trai trẻ, anh ta không rút tiền đưa cho người đàn ông mà nói với ông ta: “Tôi cho ông một điếu thuốc nhé, trên xe tôi có thuốc lá rất ngon”.
Người ăn mày nài nỉ: "Tôi không hút thuốc, cho tôi ít tiền đi”.
Người thanh niên trên xe lại nói: "Vậy ông uống rượu nhé, trên xe tôi có loại rượu tốt nhất trên
thế giới.” –“Không, tôi không uống rượu, cho tôi tiền, tôi cần tiền.”- người đàn ông ăn xin lại đáp.
Người thanh niên kiên nhẫn: “Hay thế này nhé, tôi đưa ông đến một sòng bạc, ông giúp tôi chơi một ván; nếu thắng thì tiền sẽ là của ông, nếu thua thì tôi chịu. Được chứ?” –“Tôi không biết cược bài bạc, tôi cần tiền.”
“Thế thì đi mát xa, tôi sẽ giúp ông hưởng thụ một chút hương vị cuộc sống, chi phí tôi bao tất, đồng ý chưa?” – “Không, tôi không thích đi, xin cho tôi tiền”.
Lúc này, chàng thanh niên nhìn người ăn xin nói: "Vậy ông lên xe đi, tôi đưa ông về nhà tôi, để vợ tôi xem xem tại sao một người đàn ông không hút thuốc, không uống rượu, không bài bạc, cũng không chơi bời lung tung lại biến thành bộ dạng như thế này?”
Nghe đến đây, người ăn mày xấu hổ và quay lưng bước đi.
Cuộc sống này rất sòng phẳng, cho đi và nhận lại. Đừng mong có ai đó có thể cho bạn một bữa cơm nào miễn phí. Ảnh minh họa
Từ câu chuyện này bạn đã hiểu câu nói "Trên thế giới này không có bữa cơm nào là miễn phí chưa?". Không ai ngồi không mà có cơm ăn, áo mặc cả. Trong khi bạn đang ngồi một chỗ thì ngoài kia bao nhiêu người đang đổ mồ hôi, chất xám để tạo ra của cải.
Hãy biết phấn đấu: Dù sinh ra trong hoàn cảnh nào, làm công việc gì thì cũng hãy phấn đấu để nó tốt hơn. Nghèo thì đi đôi với khó, làm cái gì cũng khó, muốn mua cái gì cũng khó, muốn ăn cái gì cũng khó. Nói vậy không phải cứ giàu là phung phí tiền bạc nhưng cũng không đến nỗi ngửa tay xin người ta tiền ăn. Dù sao tiêu những đồng tiền do chính mình làm ra chẳng phải tốt hơn là hạ mình xin tiền của ai đó ư? Đã đi xin tức là mình chấp nhận ở thế bị động, có thể họ cho và có thể họ không cho. Lúc đó bạn không chỉ mất cả thể diện mà mất cả thời gian để kiếm tiền.
Hãy học các tự vươn lên: Một trong những việc khó nhất trên đời là lấy tiền từ trong ví người khác sang ví của mình. Không ai thừa tiền để cho bạn hàng ngày đâu. Kiếm được đồng tiền khó khăn, vì thế người ta cũng không dễ dàng để nó mất đi một cách lãng phí đâu. Người có ít tiền sẽ muốn làm 2 chuyện, người có nhiều tiền muốn làm 20 chuyện.
Đừng nên trách cứ khi bạn bè không thể giúp đỡ. Bạn bè dang tay giúp đỡ là một việc đang để biết ơn nhưng không phải ai cũng có khả năng, hãy thông cảm cho họ và tìm cách khác.
Học cách mạnh mẽ: Không ai giúp mình bằng chính mình giúp mình. Không như chuyện cổ tích khi bạn khóc sẽ có thần tiên hiện ra giúp đỡ, ở thời hiện đại, chỉ có trí thức, sức khỏe của bạn mới có thể giải quyết những khó khăn của chính mình mà thôi.
Đừng bao giờ chỉ nhìn vẻ ngoài của người khác để kết bạn, sự giàu có của họ không liên quan đến bạn lắm đâu. Khi bạn không có cơm ăn họ cũng chỉ cho bạn một chiếc bánh mì thôi chứ họ không cho bạn một chân trong công ty của họ đâu.
Sẽ có một ngày bạn nhận ra những bạn bè giàu có có thể cùng bạn ăn chơi nhảy múa, đưa bạn đi hết quán xá này đến cửa tiệm nọ, nhưng họ cũng có thể lôi bạn vào xã hội phức tạp, nơi mà đồng tiền là thước đo của mọi giá trị.
Học cách trưởng thành: Tuổi trẻ của chúng ta qua đi rất nhanh, chúng ta chỉ có một lần để sống, hãy sống như thể ngày mai bạn sẽ chết, bạn sẽ thành công!
Quảng Tú (sưu tầm)